Khép lại quá khứ,

Không ngoái lại quá khứ”[1]

 (Khai bút xuân Nhâm Thìn

 

Nguyễn Trung

 

          Bước vào năm mới, khép lại chuyện cũ, hướng vào những việc phải làm phía trước. Suy nghĩ này đến với tôi gần như một bản năng. 

Gạn đục khơi trong, trân trọng từng hy sinh mất mát dân tộc ta đã phải chịu đựng, chắt chiu mọi thành quả - kể từ  từng giọt mồ hôi, nước mắt đất nước đã bỏ ra, từng đồng tiền bát gạo có trong tay.., lựa lọc giữ lại mọi điều thiện điều lành…  – kể từ những điều dù là nhỏ nhất mỗi người dân chúng ta đã làm nên được hay còn gìn giữ, bảo vệ được.., hùn lại tất cả những gì con người nước Việt này đang ấp ủ trong tâm huyết mình, để từ đây tất cả cùng nhau tạo ra những nỗ lực mới - cho thành đạt những công việc dân ta, nước ta bắt buộc phải làm phía trước!..  

Đó là điều ước ao sâu thẳm trong tim, khi tôi thắp hương dâng lên bàn thờ đúng giờ giao thừa để mở đầu năm mới.  

Nén hương trong tay, đứng lặng hồi lâu, nhưng không sao khấn nổi thành lời trước tổ tiên, tôi chỉ tâm tâm niệm niệm được trong đầu những điều mình mong ước… Cầu mong hồn thiêng sông núi hãy dấy lên trong tâm hồn từng người trong toàn thể cộng đồng dân tộc ta khát vọng cháy bỏng hướng về phía trước. 

-  Con người tự do;

-  Thể chế chính trị dân chủ;

-  Đất nước có hòa bình ổn định;

-  Tất cả dựa trên căn bản của một nền giáo dục chân chính.

Đấy là những điều tôi ước mong cho đất nước mình, cho dân tộc mình.  

Khát vọng như vậy, bởi tôi tin rằng đấy là những yếu tố quyết định nhất làm nên một quốc gia thịnh vượng, hạnh phúc. Nhân phẩm từng người trong một quốc gia có những yếu tố này sẽ nảy nở. Một đất nước như vậy sẽ có chỗ đứng xứng đáng trong cộng đồng nhân loại tiến bộ ngày nay. 

Khát vọng như vậy, vì bốn yếu tố nêu trên là nguồn lực bất tận và giầu sức sáng tạo, sẽ làm nên mọi giá trị chân chính và tạo ra nguồn của cải phong phú đất nước ta nhất thiết phải có – để đất nước ta có thể khẳng định không gì tác động được ta là chính ta trong thế giới quyết liệt ngày nay, để dân tộc ta có thể dấn thân cùng với cả nhân loại tiến bộ cho hòa bình, tự do dân chủ, quyền con người, hợp tác và phát triển, gìn giữ môi trường. 

Nếu cùng nhau chia sẻ khát vọng như vậy, nhân dân ta có mọi điều kiện cho phép tạo dựng nên bốn yếu tố quan trọng này, chặt đứt vĩnh viễn cái vòng luẩn quẩn của quán tính lịch sử đến nay vẫn không chịu buông tha đất nước ta, mở ra cho nước ta con đường đi lên một quốc gia văn minh, hiện đại. 

Uất ức đến mức đối kháng mất còn quyết liệt, tiếng “súng hoa cải” của Đoàn Văn Vươn cảnh báo sự tha hóa mọi mặt của đất nước đang đi vào thời đoạn tàn phá tột cùng. Nhất thiết chúng ta không thể để cho quá trình tha hóa này tiếp tục hủy hoại đất nước yêu dấu của chúng ta. Đấy chính là tiếng pháo hiệu nhắc nhở từng người và cả nước phải thức tỉnh được thực trạng cái dối trá, cái suy đồi, ức hiếp dân chúng đang lên ngôi, giục giã từng người và cả nước hãy tâm huyết và dũng cảm khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, để tất cả cùng nhau quyết tâm khóa sổ quá trình tha hóa đang tàn phá đời sống mọi mặt đất nước ta.  

Tình hình trong, ngoài đã đến lúc cả nước phải cùng nhau đóng lại ngả đường đang đưa đất nước ta lùi sâu mãi vào kiếp lạc hậu và nô dịch, phải cùng nhau dồn mọi ý chí và nghị lực mở ra cho đất nước ta ngả đường mới để vươn lên trở thành một nước phát triển[2].  

Ngoại trừ tha hóa thành con (vật) vô tri vô giác, còn nếu còn là người, không một ai trong mỗi chúng ta có thể chạy trốn khỏi tòa án lương tâm của chính mình và sự phán xét của lịch sử. Không một quyền lực nào có thể xóa nhòa điều này. Cũng không một lượng tiền bạc hay của cải nào có thể mua được hay ru ngủ được sự thật này. Vì thế, tôi cầu mong mỗi chúng ta: Hãy khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, vứt bỏ lại phía sau xiềng xích của cái “tôi” vị kỷ hoặc sự nô dịch của thái độ cam chịu, để tĩnh tâm tỉnh ngộ và để lấy lại can đảm. Mỗi người và toàn thể cộng đồng dân tộc ta cùng nhau làm như vậy, tất cả chúng ta – người cai trị cũng như người bị cai trị, người trong đảng (ĐCSVN) cũng như ngoài đảng (ĐCSVN), người sống ở trong nước và ở nước ngoài – tất cả sẽ vượt qua được nỗi sợ riêng và những hèn kém của chính mình, để vươn lên thành con người tự do; mỗi người và cùng nhau cống hiến hết mình, cho hoài bão của chính mình và của đất nước.  

Tôi cầu mong mỗi người con đất Việt chúng ta, hãy cùng nhau khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, để trong tâm khảm chúng ta chỉ còn một điều nung nấu duy nhất: Ý thức sâu sắc nỗi nhục về mọi hèn yếu, lạc hậu đất nước ta còn đang phải mang vác trên đầu trên vai mình trong thế giới hôm nay. 

Khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, để trong mỗi chúng ta chỉ còn duy nhất sự thôi thúc thiêng liêng: Với tất cả trí óc và trái tim mình, bằng sự lựa chọn và quyết định riêng của chính mình, bền bỉ chung tay cùng với toàn dân tộc, quyết nắm lấy thời cơ chưa từng có đang mở ra cho tổ quốc Việt Nam ta trên con đường vươn lên thành một nước phát triển. 

Khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, để có thể dồn hết ý chí và nghị lực cho hiện tại và tương lai, để cho tâm hồn mỗi chúng ta ngời lên một khát khao chung trong sáng: vun đắp cho nhân phẩm của chính mình và vinh quang của đất nước; và để cho niềm tự hào dân tộc – ngọn lửa thiêng gìn giữ non song gấm vóc  - mãi mãi thắp sáng tâm hồn chúng ta..  

 Dân chủ và công khai minh bạch sẽ mở đường dẫn lối, sẽ hậu thuẫn mạnh mẽ những nỗ lực của toàn thể cộng đồng dân tộc ta cùng nhau khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ. Chúng ta để lại phía sau tất cả những gì đã từng chia rẽ và làm suy yếu dân tộc ta, để tất cả cùng nhau hướng về phía trước: Đoàn kết chấn hưng đất nước!   

Tất cả không phân biệt một ai, hãy khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, cùng nhau dũng cảm đặt lợi ích quốc gia lên trên hết, cùng nhau nỗ lực thông qua con đường dân chủ và hòa giải dân tộc tạo ra bốn yếu tố xây dựng nên một nước Việt Nam mới mà tất cả chúng ta hằng khao khát. 

Khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, để từ nay chỉ có tình yêu và sự thật liên kết chúng ta, dẫn dắt và thôi thúc chúng ta làm chủ bản thân mình, làm chủ vận mệnh đất nước. 

Khép lại quá khứ, không ngoái lại quá khứ, mỗi người Việt Nam chúng ta hãy tự mở ra trang sử mới của chính mình và của dân tộc mình. 

Chúc mừng năm mới Nhâm Thìn!

 

Nguyễn Trung

Võng Thị, Giao thừa sang xuân Nhâm Thìn

23-01-2012


 

[2] Tham khảo thêm loạt bài “Viễn tưởng”, Bài 1:  http://viet-studies.info/NguyenTrung/NguyenTrung_VienTuong_1.htm