RFA Blog 4-7-14Không chỉ là nghi ngờ
Kami
Nghi ngờ là bản năng và cũng là bản tính của con người, sự nghi ngờ của mỗi con người được đánh giá chưa hẳn là tốt và cũng không phải đã là xấu, nếu như nó có chừng mực. Tôi là người trân trọng và thích theo đuổi sự thật, cũng có lẽ bởi tôi thích lời Triết gia Rene Descartes (Pháp) có nói rằng: "Nếu bạn muốn trở thành người theo đuổi sự thật, bạn cần phải ít nhất một lần trong đời nghi ngờ mọi thứ bằng hết sức của mình". Trong các bài viết bình luận chính trị của mình, tôi luôn đưa ra các giả thuyết và dùng các lập luận khách quan để chứng minh sự đúng đắn của giả thuyết đó. Giữa những giả thuyết và sự thật bao giờ cũng có những khoảng cách nhất định, theo tôi một nhà báo hay một nhà bình luận chính trị giỏi là người có sự cách biệt giữa những giả thuyết của mình đưa ra và sự thật diễn ra sau đó là ít nhất. Và việc không còn khoảng cách biệt giữa giả thuyết và sự thật đã diễn ra, nghĩa là khi giả thuyết chồng lên sự thật thì người ta gọi là sự tiên đoán. Nói vài dòng có vẻ triết lý đầu bài viết cũng là để biện minh cho việc một số bạn đọc có ý kiến cho rằng: gần đây tôi có những giả thuyết và nhận định đã gây sốc cho bạn đọc. Đặc biệt là vấn đề liên quan đến quan hệ Việt Nam - Trung Quốc về vấn đề Biển Đông nói chung hay lập trường quan điểm của các nhà lãnh đạo Việt Nam nói riêng.
Trong những ngày gần đây, sau hai tháng khi mà sự ấp úng và kiệm lời của các lãnh đạo Việt Nam (trừ ông Thủ tướng) đã bị dư luận phản ứng dữ dội và coi đó là sự vô trách nhiệm của những người đứng đầu nhà nước trước lúc chủ quyền bị đe dọa bởi sự xâm lăng, gây hấn của chính quyền Bắc kinh. Thì đột nhiên, từ ngày 01.7.2014 trở lại đây, các nhà lãnh đạo Việt Nam một lần nữa bỗng lên cơn lên đồng tập thể với các phát biểu, hành động để phản ứng Trung Quốc khá gay gắt. Đặc biệt là sau khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu các cơ quan liên quan củng cố hồ sơ pháp lý Kiện Trung Quốc để báo cáo lãnh đạo Đảng, Nhà nước xem xét cân nhắc việc đấu tranh pháp lý về Biển Đông. Trong lúc chờ đợi, các ông TBT Nguyễn Phú Trọng, CTN Trương Tấn Sang, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng... thì người ta thấy cả Trưởng Ban Nội chính TW Nguyễn Bá Thanh cũng lên tiếng tham gia, khi tuyên bố Việt Nam sẽ giành lại những gì đã mất. Điều đó được dư luận đánh giá là sự thể hiện sự thống nhất về ý chí của tứ trụ lãnh đạo Việt Nam, trong việc sử dụng biện pháp pháp lý để đối phó với Trung Quốc trong vấn đề giàn khoan HD-981 nói riêng và vấn đề Biển Đông nói chung. Vấn đề bây giờ chỉ còn là thời gian là kiện Trung Quốc vào lúc nào?
Trong sử sách Trung Quốc mà chúng ta đã đọc, thì chiêu dùng bạc vàng, ngọc châu để đút lót là các chiêu các Vua, quan Trung Quốc ưa dùng. Bằng Vàng bạc, châu báu mà người ta có thể dụ tướng địch mở cửa thành cho quân bên ngoài theo chước "Nội công, ngoại kích" để đánh thành, thì há cỡ gì đến ngày nay chiêu bẩn này không được chính quyền Trung Quốc dùng với Việt Nam? Nhất là các thông tin từ vụ án Dương Chí Dũng cho thấy, thượng tướng công an Phạm Qúy Ngọ và cấp trên của ông ta (chưa phải là các lãnh đạo cấp cao nhất) đã nhận tiền hối lộ cả triệu đô la Mỹ một cách nhẹ như nhận cân đường hộp sữa. Thì điều đó sẽ khiến người ta có quyền nghi ngờ một vài lãnh đạo cao cấp của Việt Nam cũng sẽ nhận bạc triệu hoặc nhiều, nhiều triệu đô la từ phía Trung Quốc để làm hay không thực thi trọng trách của mình là điều hoàn toàn rất có thể. Ai dám đảm bảo là điều đó là không thể xảy ra? Trong lúc cơ chế kiểm soát tham nhũng của Đảng CSVN trong nhiều chục năm qua đã hoàn toàn bất lực và đã bị vô hiệu hóa hoàn toàn. Các chương trình chống tham nhũng với việc xử lý các đại án trong thời gian qua cũng cho thấy chỉ là trò đánh trống khua chiêng. Cũng chỉ chống được đám tép riu, tay chân. Còn những con cá lớn thì vẫn nghiễm nhiên tồn tại để cao giọng dạy dỗ người khác về vấn đề đạo lý và nhân cách.
Lâu nay, một trong những lý do mà dư luận đồn đoán rằng ban lãnh đạo Đảng CSVN không dám lớn tiếng phản bác Trung Quốc hay tỏ ra chống Trung Quốc mà luôn phải ngoan ngoãn thần phục. Nghe nói cũng vì Trung Quốc đang nắm giữ con bài tẩy, đó là nhiều bí mật tày đình mang tính thâm cung bí sử liên quan đến các lãnh đạo Đảng CSVN từ thời Chủ tịch Hồ Chí Minh đến nay. Điều mà người ta cho rằng một khi những bí mật này được bật mí thì nó có thể làm sụp đổ cả cái chế độ hiện tại, do sự thất vọng của người dân.
Biết đâu một phần trong các bí mật ấy lại có liên quan đến những việc không thể mua được bằng tiền - mà mua được bằng rất nhiều tiền của các lãnh đạo hiện đại? Phải chăng "Há miệng mắc quai", đó là lý do khiến cho một vài ai đó trong Ban lãnh đạo của Đảng CSVN lân khân, chần chừ trong việc phản ứng với Trung Quốc một cách triệt để?
Ngày 04 tháng 7 năm 2014
© Kami
* Đây là trang Blog cá nhân của Kami. Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á châu Tự do RFA
|