RFA 9-9-13

Mua bán dâm trá hình

Nhóm phóng viên tường trình từ VN
 

Một căn chòi lợp lá nhỏ, đủ để ngồi cho hai hoặc bốn người, kín đáo, có bảo vệ bên ngoài và mỗi khi có cơ quan an ninh hoặc báo chí tìm đến, họ sẽ tìm cách giữ chân bên ngoài để các hành sự bên trong kịp thời tẩu thoát hoặc dùng một phong bì nhét vào túi các cán bộ nếu thấy các cán bộ, nhà báo dễ dãi là coi như xong.

Cà phê chòi, nhậu chuồng

Gần đây, các chòi bán dâm trá hình này mọc lên khắp các tỉnh. Đặc biệt, Bình Phước và các tỉnh thuộc miền Đông Đất Đỏ, lượng cà phê bán dâm trá hình mọc lên nhiều không kém các tỉnh miền Tây Nam Bộ.

Ông Trần Tuyến, là hàng xóm của một quán nhậu chuồng với hàng chục tiếp viên khỏa thân đã than phiền với chúng tôi rằng ông rất lo sợ cho tương lai con cháu của ông, vì đôi khi các tiếp viên này ăn mặc hớ hênh, đi ra phía sau khu phòng trọ của họ để tắm táp, giặt giũ, thậm chí hú hí với mấy tay bảo kê, trong khi đó, nhà ông nằm liền kề phía mặt sau của khu quán nhậu trá hình này nên chúng nhìn thấy hết mọi chuyện. Ông lo lắng trước cảnh sinh hoạt lộn xộn và mất mỹ quan này.

Ông Tuyến nói thêm là có nhiều lần ông để ý thấy công an khu vực đến đây kiểm tra, thậm chí công an thị xã Đồng Xoài cũng từng đến đây kiểm tra, khi đi vào, họ có vẻ hùng hổ và quyết tâm truy bắt tội phạm lắm, nhưng vài giờ sau đó, họ đi ra với vẻ mặt mệt mỏi, say khướt và loạng chạng. Ra đến ngõ, chủ quán còn cho các em út ra chào tạm biệt đầy vẻ nồng thắm, thân ái… Vậy là coi như đã xong một chuyến công tác, quán có thêm bảo kê, các anh an ninh có thêm em út và chỗ nhậu, có thêm phong bì mang về cho vợ con, xem như một công lợi được đôi việc. Chủ quán và các anh an ninh muôn năm, quán nhậu chuồng, cà phê chuồng và gái bán dâm vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp làm giàu của chúng ta!

Nói đến đây, ông Tuyến lắc đầu chua chát, ông nói thêm rằng trước sau gì ông cũng treo bảng bán nhà, có như thế con cháu ông mới thoát khỏi cảnh này. Nhưng ông thấy lo lắng không biết nhà của ông bây giờ có còn ai mua giá hợp lý nữa không, hay là người ta đến hỏi thăm, chứng kiến cảnh này rồi ngán ngẩm bỏ đi.

Một chủ quán nhậu bình dân ở thị xã Đồng Xoài, Bình Phước than thở với chúng tôi rằng trong hai năm trở lại đây, quán nhậu vốn nổi tiếng với món tai mũi heo nướng và giò heo mọi nướng quấn lá lốt, lá mơ chấm mắm tôm của quán ông trở nên ế ẩm vì lượng khách cán bộ, người có tiền đã bỏ sang quán bên cạnh có nhiều em út. Có lần ông cũng thử đóng vai khách hàng sang nhậu thử, ông phải thú nhận là các món nhậu ở quán có em út quá tệ, đắt tiền, nhưng khách vẫn đến nườm nượp. Giá bia ở các quán chân dài này cũng có giá đắt gấp rưỡi, gấp đôi giá quán bình thường, món nhậu cũng thế. Nhưng có vẻ như người ta đến đây không vì hai thứ này mà chủ yếu là tìm em út để du hí qua đêm.

Ông này nói thêm, nếu như kéo dài tình trạng này, trước sau gì các quán nhậu bình dân cũng phải sập tiệm hoặc chuyển loại hình bán rượu đứng, cóc xoài ổi mận mới tồn tại được. Rõ ràng trong chuyện này, nếu như ngành an ninh vào cuộc thì chỉ trong tích tắc, những quán nhậu chuồng, cà phê chuồng bán dâm trá hình sẽ bị dẹp ngay tức khắc. Vì cách hoạt động của các quán này ngày càng lộ liễu thách thức.
 

Công an làm ngơ

Trước đây, họ còn hoạt động lén lút, nấp kĩ trong các quán đợi khách yêu cầu mới ra chuồng ngồi tiếp khách. Còn bây giờ, có quán còn cho các cô gái chiều chiều ra đứng trước quán đon đả mời chào khách. Hầu như họ hoạt động công khai nhưng chẳng hề hấn gì.

Một công an khu vực đã về hưu, chia sẻ với chúng tôi rằng kéo dài từ trung tâm thị xã Đồng Xoài đến Phước Long có trên dưới một trăm điểm bán dâm trá hình hoạt động cả ngày lẫn đêm, lượng khách trong tỉnh và khách vãng lai đến đây cũng nhiều. Thường thì giới cán bộ, công chức có tiền thường đãi khách đồng nghiệp ở xa đến bằng cách dắt nhau ra quán nhậu chuồng, cà phê chuồng và hưởng lạc trong các quán này.

Hầu như ngành công an ở đây hoàn toàn không đụng chạm đến họ, các quán hoạt động thách thức dân chúng, thách thức lương tri và văn hóa, đạo đức con người. Ông đã chứng kiến có nhiều gia đình tan đàn rẽ nghé cũng vì các ông chồng bỏ bê công việc, suốt ngày trác táng, lê la ở các quán này, khi về đến nhà đã say mềm, thậm chí đánh đập vợ con, mọi việc đảo lộn lên, cuối cùng đâm đơn ra tòa ly hôn, gia đình tan nát, hạnh phúc chấm dứt bằng tấm quyết định nhuộm màu gái bán dâm và bia rượu.

Ông này cũng cho biết thêm là để dẹp các quán này chỉ tốn một tuần là vắng bóng, không cần phải tốn nhiều thời gian. Nhưng hiện tại, có quá nhiều khuất tất khiến cho ngành công an chỉ còn cách duy nhất là nhận phong bì và bảo kê cho họ. Trong đó có một vấn đề hết sức nhạy cảm là các quán này vốn là thứ dịch vụ siêu lợi nhuận nên nó có nhiều cổ phần ma trong đó, mà các cổ phần này đều là của các quan cấp tỉnh, cấp thành phố nên chẳng ai dám đụng tới. Thậm chí, có nhiều quán vốn là tài sản của các quan chức trên tỉnh nhưng để con cháu họ đứng tên. Chính vì thế, riêng loại hình này, ngành công an địa phương không có cơ hội đụng đến, có giỏi lắm thì giả vờ không biết, tới kết thân để làm bảo kê, như vậy mới an toàn cho cái ghế chức quyền.

Một người vợ, có chồng bị chứng nghiện các quán loại này đã than thở với chúng tôi rằng bà không hiểu vì sao những cán bộ có chức quyền và tiền bạc đầy mình rồi vẫn cứ ham giàu mà mở loại hình dịch vụ thất đức này, một loại hình ăn trên mồ hôi của các cô gái bán dâm, làm giàu trên thân phận đen đủi của họ mà nguy cơ phá hoại xã hội lại rất cao. Không hiểu lương tri của họ bỏ đâu hết rồi!

Nói xong, bà thở dài, chúng tôi chào tạm biệt bà và tiếp tục lên đường