FB Hoàng Hải Vân
16-3-19

Đánh phủ đầu báo chí, “dân chơi” vươn ra biển lớn!

 

Vào năm 2007, Chính phủ do ông Nguyễn Tấn Dũng làm Thủ tướng cho phép Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) do ông Đinh La Thăng đứng đầu, đầu tư vào một công ty khai thác dầu khí tại Venezuela.

 Một liên doanh sau đó được ra đời giữa PVN và Công ty Dầu khí quốc gia Venezuela, gọi là “Dự án khai thác và nâng cấp dầu nặng lô Junin 2”, với tổng vốn đầu tư 12,4 tỷ USD, liên doanh vay 60%, tương ứng 5,8 tỉ USD; 40% còn lại do các bên đóng góp, tương ứng 3,1 tỉ USD. Phía Việt Nam tham gia 40% với sô vốn góp là 1,241 tỉ USD. Cộng với một khoản chi kỳ quái gọi là “phí tham gia hợp đồng” (bonus) 584 triệu USD, tổng vốn của phía VN phải bỏ ra là 1,825 tỉ USD. Chi tiết cụ thể xem tại đây:

https://thanhnien.vn/thoi-su/dieu-tra-vu-pvn-mat-trang-hang-ngan-ti-dong-tai-venezuela-1060456.html

https://tuoitre.vn/bo-nganh-o-dau-khi-pvn-nuong-hang-ti-usd-20190315080050286.htm

Cần biết, thời gian này các quy chế về dân chủ ở Việt Nam là kém nhất kể từ sau công cuộc Đổi Mới. Không chỉ tự do báo chí bị siết chặt mà ngay cả các vị đại công thần của chế độ như cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt và đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng bị các ông Nông Đức Mạnh và Nguyễn Tấn Dũng “bịt miệng” bằng việc ra lệnh cho Ban Tư tưởng văn hóa trung ương cấm báo chí đăng những bài viết của các bậc trưởng thượng này.

Một năm sau khi ra chủ trương vung cả tỷ đô la trong dự trữ ngoại tệ vô cùng hạn hẹp của đất nước ra làm dân chơi quốc tế nói trên, vào năm 2008, một cuộc đàn áp khốc liệt vô tiền khoáng hậu đối với báo chí chống tham nhũng đã diễn ra, với hai nhà báo bị bắt, một loạt nhà báo bị thu thẻ, nhiều tổng biên tập bị mất chức liên quan đến việc chống tham nhũng trong vụ PMU18.

Bịt miệng các vị trưởng thượng và đánh phủ đầu báo chí, các nguyên tắc sơ đẳng về quản trị tài chính quốc gia bị vi phạm nghiêm trọng nhưng không một ai dám lên tiếng, ngoại tệ của nhà nước đã chảy ra nước ngoài cho đám dân chơi này “đánh bạc”. Hậu quả là có hơn nửa tỷ đô la coi như mất trắng. Nếu tính cả các dự án mà PVN đầu tư ra các nước khác nữa mà tất cả đều không có hiệu quả thì số tiền bay theo mây khói không dừng lại ở đó.

Thời ông Nguyễn Tấn Dũng cầm quyền, cụ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và lực lượng quyết tâm chống tham nhũng chỉ chiếm thiểu số, nên việc chống tham nhũng chỉ là sự gãi ngứa mà thôi. Mãi sau khi cụ Tổng đốt cái lò lên, phải vô cùng khó khăn mới có thể từng bước lôi đám dân chơi kia biến thành củi.

Cuộc “đánh bạc” ở Venezuela đang được điều tra. Ông Đinh La Thăng chắc sẽ phải thêm một lần nữa hầu tòa. Một loạt cựu quan chức Dầu khí sẽ tiếp tục vào lò, một loạt quan chức các bộ, ngành có liên quan chắc chắn sẽ bị liên đới. Vấn đề là, PVN không thể tự mình vượt qua thẩm quyền của Quốc hội để mang hàng trăm triệu, hàng tỷ đô la ra phung phí. Ông Nguyễn Tấn Dũng chẳng lẽ vô can? Và người đứng đầu Bộ Chính trị lúc đó là ông Nông Đức Mạnh chẳng lẽ không biết, nếu biết thì sao không ngăn cản, nếu không biết không ngăn cản thì ông làm những việc gì?

Theo tin tôi được biết thì chủ trương đầu tư vào Venezuela không đưa ra Quốc Hội, nhưng có lấy phiếu xin ý kiến Bộ Chính trị. Có hai vị không tán thành là cụ Nguyễn Phú Trọng, lúc đó là Chủ tịch Quốc hội và cụ Trương Tấn Sang, lúc đó là Thường trực Ban Bí thư. Hai cụ đều đề nghị phải thông qua Quốc hội, nhưng hai cụ chỉ là thiểu số.

HOÀNG HẢI VÂN

P/s : Một dự án đầu tư lớn như trên mà không thông qua Quốc hội thì dù vì lý do gì cũng là chà đạp luật pháp. Tôi cũng nghe nói người mang phiếu đến xin ý kiến từng Ủy viên Bộ Chính trị là ông Đinh La Thăng, người sai ông Thăng làm việc đó chỉ có thể là ông Nguyễn Tấn Dũng. Dùng ý kiến đa số Bộ Chính trị thay cho sự phê chuẩn của Quốc hội, ông Nguyễn Tấn Dũng đã ngồi xổm lên Hiến pháp. (HHV)