LUẬT KHOA
Hàng hóa tăng giá mùa dịch có phải là lỗi của chính quyền?
Không, và không nên.
Y CHAN Thời
điểm trước khi Sài Gòn bị phong tỏa, tin tức về các loại thực phẩm tăng
giá tràn ngập trên mạng xã hội. Bên
cạnh những phản ánh có thực về giá
tăng gấp hai, gấp ba ngày thường, [1] còn có cả những hình ảnh gây
sốc nhưng thiếu chính xác về việc bắp cải tăng giá 10 lần (đó là thông
tin mập mờ gây hiểu lầm, như báo Tuổi Trẻ đã kiểm
chứng). [2] Bắp
cải thì không tăng giá chục lần như thiên hạ lầm tưởng, nhưng thực tế
hàng hóa tăng giá và khan hiếm, dù chỉ trong thời gian ngắn, cũng đủ
khiến nhiều người trút giận lên chính quyền. Liệu
chính quyền có phải chịu trách nhiệm cho tình trạng giá cả tăng và hàng
hóa khan hiếm trong mùa dịch? Tuy
quyết định phong tỏa và cách thức chống dịch của các quan chức để lại nhiều
dấu hỏi và bức xúc, nhưng trong vấn đề này, nhà nước khá vô can,
hoặc ít nhất cũng không phải đối tượng chịu trách nhiệm chính. [3] Bàn
tay vô hình của Adam Smith, ông tổ của nền kinh tế thị trường, mới là
thế lực chi phối mọi thứ.
Giá tăng khi thiếu hàng: đến hẹn lại lên Việc
giá các mặt hàng thiết yếu tăng đột biến trong mùa dịch không phải là
chuyện chỉ mới xảy ra. Chưa
ai quên cách đây hơn một năm, khi dịch vừa bùng phát, có những mặt hàng
từ cho không ai thèm lấy bỗng nhiên trở thành siêu phẩm bị giành giật.
Giá khẩu trang đội
lên tới cả chục lần. [4] Giá nước rửa tay cũng tăng
tới hai, ba lần. [5] Và đó không chỉ là chuyện ở Việt Nam. Đầu
năm 2020, nhu cầu tăng cao khiến khẩu trang thiếu hụt khắp nơi. Chính
phủ các nước châu Á phải đưa
ra nhiều biện pháp can thiệp. [6] Thái Lan và Indonesia phạt nặng
những nơi tích trữ hàng và tăng giá cao hơn quy định. Hàn Quốc chỉ cho
phép mỗi người mua số lượng hạn chế. Nhật Bản cấm cả việc mua đi bán lại
khẩu trang. Tại
nhiều bang của Mỹ, vào những tháng đầu năm 2020, ngoài khẩu trang, nước
rửa tay, các mặt hàng nhu yếu phẩm khác như nước, sữa, bánh, đậu, và cả
giấy vệ sinh cũng tăng
giá. [7]
Không phải chỉ dịch bệnh mới dẫn đến tình trạng này. Ở Mỹ, vào mỗi dịp
các cơn bão đổ bộ, chính quyền địa phương lại nhận được hàng
ngàn khiếu nại của người dân về tình trạng tăng giá các mặt hàng
thiết yếu. [8] Hầu
hết người dân và chính phủ các nước đều đồng tình việc tăng giá hàng hóa
khi khan hiếm là hành động thiếu đạo đức, đáng lên án và phải bị loại
bỏ.
Nhiều nhà kinh tế lại không nghĩ vậy.
Giá tăng khi thiếu hàng: tín hiệu tốt của thị trường? Theo
Michael Munger, giáo sư kinh tế tại Đại học Duke, Mỹ, khi các mặt hàng
thiết yếu bị thiếu hụt, việc giá của chúng tăng đột biến là một chỉ dấu
có lợi cho tất cả mọi người trong lâu dài. Tín
hiệu tăng giá của thị trường, Munger giải
thích, sẽ dẫn đến ba việc: (1) người tiêu dùng mua ít lại, không
tích trữ dư thừa, khiến hàng hóa bớt khan hiếm hơn, (2) nhà sản xuất có
động lực để tăng cường cung cấp hàng cho thị trường, và (3) các doanh
nghiệp được khuyến khích nghĩ ra các lựa chọn thay thế, giúp giải quyết
nhu cầu của người dân. [9] Vấn
đề mấu chốt ở đây là tình trạng khan hiếm hàng. Hàng hóa thiếu hụt dẫn
đến tình trạng tăng giá, không phải chiều ngược lại. Tăng giá không tạo
ra và cũng không làm trầm trọng thêm tình trạng khan hiếm của thị
trường. Ngược lại, nó là tín hiệu giúp giải quyết vấn đề thiếu hụt đó. Đây
là quan điểm của nhiều
chuyên gia kinh tế. [10] Thử
vận dụng góc nhìn trên trong tình huống người dân đổ xô đi mua thực phẩm
tích trữ trước thời điểm phong tỏa. Nhu cầu tăng đột biến khiến hàng hóa
bị thiếu hụt. Nếu giá thực phẩm vẫn như ngày thường, nhiều người đến
trước sẽ mua nhiều hơn nhu cầu của họ, khiến người đến sau không mua
được hàng, dẫn đến tình trạng thiếu hụt nghiêm trọng hơn. Nếu giá tăng
hơn ngày thường, khách hàng sẽ phải cân đo đong đếm, mua đủ theo nhu
cầu, hoặc tìm đến những lựa chọn thay thế khác. Nhờ vậy, hàng hóa đến
tay được nhiều người hơn. Các nhà sản xuất cũng sẽ tăng cường cung cấp
loại hàng đang có nhu cầu, đồng thời tạo ra các sản phẩm thay thế khác
để đáp ứng cho thị trường. Việc
thiếu hụt hàng hóa chỉ diễn ra trong ngắn hạn. Thị trường sẽ tự động
điều tiết. Giá cả sẽ nhanh chóng được điều chỉnh. Đây là cách quy luật
cung – cầu của thị trường hoạt động, hay còn được gọi là bàn tay vô hình
(invisible hand) của thị trường tự do. Các
nhà kinh tế cho rằng, nếu nhà nước can thiệp vào quá trình này, như bằng
cách trừng phạt các nhà buôn tăng giá hay áp đặt giá cố định cho các mặt
hàng đang khan hiếm, không những không giải quyết được vấn đề thiếu hụt
mà còn khiến
tình trạng trầm trọng hơn. [11] Hành
vi can thiệp của nhà nước có thể tạo điều kiện cho người dân gom hàng
tích trữ. Việc áp giá trong nhiều trường hợp còn dẫn đến sự hình thành
của thị trường chợ đen, nơi các sản phẩm được bán lén lút với giá cao
hơn giá quy định và hoàn toàn không có sự kiểm soát. Các động tác can
thiệp áp đặt của nhà nước cũng sẽ loại bỏ động lực khuyến khích các nhà
sản xuất tham gia vào điều tiết cho thị trường.
Thị trường vô hình, nhưng người thì hữu hình
Tuyệt đại đa số các quốc gia trên thế giới đều đang có nền kinh tế vận
hành theo quy luật cung cầu của thị trường tự do. Ngay cả những nước
cộng sản như Trung Quốc và Việt Nam nhiều thập niên qua cũng đã bỏ đi mô
hình kinh tế tập trung để chuyển sang kinh tế thị trường. Tuy
vậy, hầu như không có chính phủ nào để cho thị trường tự vận hành theo
quy luật cung cầu như logic của các nhà kinh tế theo thị trường tự do. Các
nhà nước đều có vô số các công cụ chính sách và luật pháp để điều chỉnh,
can thiệp vào thị trường. Luật chống tăng giá trục lợi hàng hóa
(anti-price gouging) là một công cụ như vậy. Ngay
cả ở nước Mỹ, nơi được xem là thánh địa của chủ nghĩa thị trường tự do,
tính đến
thời điểm hiện tại, 44 bang của nước này đã có luật về chống tăng
giá trục lợi. [12] Đối
với đa số mọi người, tăng giá khi hàng hóa khan hiếm không được xem là
một tín hiệu bình thường của thị trường. Nó bị cho là một hành vi thiếu
công bằng (unfair), thậm chí là vô đạo đức (immoral).
Trong quyển sách “Justice: What’s the right thing to do?” của Michael
Sandel mà Luật Khoa từng
giới thiệu, tác giả đã mở đầu hành trình phân tích phải trái đúng
sai bằng câu chuyện về tăng giá trục lợi sau cơn bão Charley vào năm
2004 tại Mỹ. [13] Theo
đó, trong khi các nhà kinh tế biện luận cho hành vi này, các chính trị
gia của phe bảo thủ lẫn cấp tiến đều phản đối nó (đây có lẽ là một trong
những điểm chung hiếm hoi của các chính trị gia).
Những người phản đối cho rằng đây không phải là cách một thị trường tự
do bình thường vận hành. Trong một thị trường bình thường, người mua và
người bán tự do thỏa thuận với nhau. Giá cả hàng hóa được thiết lập dựa
trên sự thuận mua vừa bán đó. Tuy
vậy, khi thiên tai hay dịch bệnh xuất hiện, với các hàng hóa dịch vụ ảnh
hưởng đến sự sống, người mua bị đặt trong tình thế không có lựa chọn nào
khác, buộc phải chấp nhận mọi mức giá mà người bán đưa ra. Giá cả của
hàng hóa dịch vụ trong trường hợp này không phải là kết quả của sự trao
đổi tự do, của quy luật cung cầu thông thường. Nó là sản phẩm của sự
cưỡng ép. Chấp
nhận sự cưỡng ép đó sẽ khiến những người yếu thế bị thiệt hại, thậm chí
là mất mạng khi họ không đủ điều kiện để tiếp cận được những hàng hóa
dịch vụ thiết yếu.
Coi chừng ước gì được nấy Các
nhà kinh tế và các doanh nghiệp có lý do chính đáng của họ. Rốt
cuộc thì ngay cả khi doanh nghiệp tăng giá để kiếm thêm lợi, điều đó
cũng không phải chuyện gì lạ lùng. Trong hoàn cảnh thiên tai hay dịch
bệnh, khi người tiêu dùng có xu hướng gom hàng tích trữ, thì việc doanh
nghiệp suy nghĩ về chuyện tích thêm lợi nhuận để có đủ nguồn lực vượt
qua cơn khủng hoảng cũng là điều dễ hiểu. Tuy
vậy, họ cũng nhận ra rằng trên thị trường, quy luật cung cầu không phải
là thứ duy nhất chi phối mọi thứ. Nó thậm chí cũng không phải là thứ
sinh lợi nhất. Trong nhiều trường hợp, các giá trị đạo đức mới là “món
hàng” được xem trọng và đem lại lợi nhuận trong lâu dài. Đã
có những doanh nghiệp thay vì tăng giá khi thị trường có biến động, còn chủ
động giảm giá để giúp đỡ người dân, thể hiện trách nhiệm xã hội của
mình. [14]
Trong khi đó, nhà nước, bên cạnh việc sẵn sàng trừng phạt các hành vi
tăng giá trục lợi, cũng biết rằng đó không phải là vấn đề mà chỉ là dấu
hiệu cho thấy sự thiếu hụt của thị trường.
Trong tình cảnh hàng hóa khan hiếm, các chính quyền phải áp dụng những
biện pháp khác như hạn chế mua sắm và tung các chính sách hỗ trợ, khuyến
khích doanh nghiệp tham gia bình ổn thị trường. Một khi thiên tai dịch
bệnh qua đi, chính quyền cần rút ra để cho thị trường tự vận hành theo
quy luật của nó.
Người dân cũng cần cẩn trọng trước việc yêu cầu sự can thiệp của nhà
nước vào mọi vấn đề của thị trường. Rốt
cuộc thì những người chỉ trích chính quyền để hàng hóa tăng giá trong
đợt dịch này sẽ không muốn quay lại thời kỳ trước kia, thời của kinh tế
tập trung và bao cấp, với bàn tay của nhà nước siết chặt thị trường, còn
bàn chân thì đạp bẹp toàn bộ xã hội.
Tài liệu tham khảo:
1. VnExpress. (2021, July 9). Giá thực phẩm tăng gấp ba.
vnexpress.net. https://vnexpress.net/gia-thuc-pham-tang-gap-ba-4306050.html
2. Online T. T. (2021, July 9). Thực hư giá tăng phi mã, bắp
cải Việt Nam giá 250.000 đồng/kg. TUOI TRE ONLINE. https://tuoitre.vn/emart-khang-dinh-khong-ban-bap-cai-viet-nam-gia-250000-dong-kg-20210709143808325.htm
3. Chính, Y. K. (2021, July 8). 5 câu hỏi trong quyết định
phong tỏa thành phố Hồ Chí Minh. Luật Khoa Tạp Chí. https://www.luatkhoa.org/2021/07/5-cau-hoi-trong-quyet-dinh-phong-toa-thanh-pho-ho-chi-minh/
4. Hà, T. (2020, January 31). Khẩu trang y tế loạn giá, có loại
vọt lên 300.000 đồng/hộp. PLO. https://plo.vn/kinh-te/khau-trang-y-te-loan-gia-co-loai-vot-len-300000-dong-hop-886313.html
5. S. (2020, February 4). Nước rửa tay khô cũng đội giá vì
Corona. Copyright © 2015 báo SKĐS Online. https://suckhoedoisong.vn/nuoc-rua-tay-kho-cung-doi-gia-vi-corona-n168359.html
6. Cha, S. (2020, March 6). Across Asia, countries race to
boost face mask supplies. U.S. https://www.reuters.com/article/us-health-coronavirus-masks-idUSKBN20T16A
7. Levenson, M. (2020, March 28). Price Gouging Complaints
Surge Amid Coronavirus Pandemic. The New York Times. https://www.nytimes.com/2020/03/27/us/coronavirus-price-gouging-hand-sanitizer-masks-wipes.html
8. Fox, M. (2017, September 8). Almost 7,000 complaints of
price gouging ahead of Hurricane Irma: Florida attorney general.
CNBC. https://www.cnbc.com/2017/09/08/almost-7000-complaints-of-price-gouging-ahead-of-hurricane-irma-florida-attorney-general.html
9. Perry, M. (2020, April 11). Video of the day: Mike Munger on
price gouging. American Enterprise Institute – AEI. https://www.aei.org/carpe-diem/video-of-the-day-mike-munger-on-price-gouging/
10. Sorkin, A. R. (2017, September 12). Hurricane Price Gouging
Is Despicable, Right? Not to Some Economists. The New York Times. https://www.nytimes.com/2017/09/11/business/hurricane-price-gouging.html
11. The Problem with Price Gouging Laws. (2014, August 22).
Harvard Business Review. https://hbr.org/2013/07/the-problem-with-price-gouging-laws
12. COVID-19 Consumer Updates. (2021, February 22). Consumer
Protection. https://www.consumerresources.org/covid-19-consumer-updates/
13. Định, H. Y. (2021, June 29). Phải trái đúng sai thời đại
dịch. Luật Khoa Tạp Chí. https://www.luatkhoa.org/2021/06/phai-trai-dung-sai-thoi-dai-dich/
14. Why Businesses Should Lower Prices During Natural Disasters.
(2017, September 11). Harvard Business Review. https://hbr.org/2017/09/why-businesses-should-lower-prices-during-natural-disasters |