Tiếng Dân
Bác Trọng, hãy tạo thêm tiền lệ
Bá Tân
Thế hệ chúng tôi, ngấp nghé U70, được nếm trải chặng đường quanh co đầy
biến động của lịch sử “đảng ta” với gần 10 đời tổng bí thư. Làm gì thì
làm nhưng trước hết vẫn là con người, vì thế đã là con người, mỗi người
một tính. Sống mỗi người một nết. Chết mỗi người một bệnh. Tổng Bí thư
không phải là ngoại lệ.
Khen-chê. Đề cao-hạ thấp. Kính phục-coi thường… Đó là những “cặp phạm
trù” đối nghịch – ngược chiều, thường xảy ra khi người đời nhận xét đánh
giá lẫn nhau.
Tôi không có năng lực, cũng như không có trách nhiệm đánh giá trọn vẹn
các tổng bí thư. Tuy nhiên với tư cách một công dân, tôi được quyền nhận
xét một vài khía cạnh của một tổng bí thư thông qua một số việc làm của
họ.
Ít nhất đến thời điểm này, ông Nguyễn Phú Trọng là tổng bí thư đầu tiên
tạo ra tiền lệ chưa từng có trong lịch sử “đảng ta”.
Lần đầu tiên có một ủy viên Bộ Chính trị bị đưa ra xét xử, nhận mức án
hơn 10 năm tù. Ủy viên Bộ Chính trị được coi là tinh hoa của đảng. Khi
tinh hoa của đảng vào tù, dân chúng hả hê, và họ đón nhận tin ấy y như
là khi biết tin diệt được ác ôn trong thời địch chiếm đóng. Dân không
quá khích, không cực đoan. Thái độ ấy của dân là câu trả lời đanh thép
dành cho những kẻ, những thế lực coi thường dân, mỵ dân, quen thói đè
đầu cưỡi cổ dân.
Đảng sinh ra từ dân. Đảng cũng có thể đối nghịch với dân, gây ra thảm
kịch… hai con dê qua cầu. Cái có thể ấy nếu xẩy ra, hình như đang bắt
gặp đâu đó, không do dân mà là do đảng. Đảng lãnh đạo toàn diện, lãnh
đạo dân. Làm gì có chuyện ngược lại, cho dù dân là gốc, dân là lực lượng
hùng mạnh nhất, dân là trí tuệ sinh ra trí tuệ.
Giá mà cái tiền lệ có từ thời bác Trọng được tạo ra sớm hơn. Mong ước
thể hiện lòng dân, nhưng làm được việc ấy là vô cùng khó. Tiêu diệt địch
là vô cùng khó, trừ khử nguyên là đồng đội của mình còn gian khó hơn
nhiều. Chưa nói xa xưa, chỉ so với người tiền nhiệm, kể cả giá như người
đó ôm ghế 10 nhiệm kỳ cũng không thể làm được cái chuyện “động trời” như
thời bác trọng.
Người ta có thể “ném đá” về động cơ, mục đích với cái tiền lệ chỉ có
được từ thời bác Trọng. Miệng thế gian ai cấm được họ. Tuy nhiên mọi
người, cũng như dư luận xã hội, có chung đích đến: nói phải củ cải cũng
nghe.
Bác Trọng còn có thể đi tiếp nước cờ “độc” hơn, với tầm cao hơn cái tiền
lệ đã làm. Ấy là mời, thậm chí là triệu tập Ba Dũng. Không phải ý muốn
chủ quan. Không vì phe cánh. Đó là đòi hỏi của pháp luật, vì sự sống còn
của đảng, của đạo đời.
Có thể bác Trọng đã nghĩ đến nhưng còn rất phân vân. Vấn đề không phải
lý mà là tình. Khổ lắm, nhiều khi chỉ vì cái tình xuề xòa mà làm hỏng
đại cuộc. Đó là vì đảng, vì dân, vì nước chứ không phải quan hệ cá nhân.
Mong bác Trọng cùng các chiến hữu mạnh tay lên, đừng để tái diễn như cái
lần bác nhòa lệ, sụt sùi trên diễn đàn sau khi để cho Ba Dũng chạy
thoát.
Cuộc sống đương thời đang ủng hộ bác Trọng từ những việc nóng hổi mang
tính thời sự.
Cùng thời điểm, cựu tổng thống Pháp Sarkozy vừa bị khởi tố. Cựu tổng
thống Hàn Quốc Lee Myung-bak vừa bị tòa án Hàn Quốc ra lệnh bắt.
Pháp, Hàn Quốc, thế giới văn minh nói chung, đất nước không hề lung lay
mà còn vững mạnh hơn khi tổng thống, thủ tướng bị bắt giam hoặc cho vào
tù vì có sai phạm. Đảng cầm quyền có thể mất quyền lãnh đạo, do đảng
khác xứng đáng hơn lên nắm quyền, nhưng chế độ của họ không thể sụp đổ.
Ở các nước văn minh, khi tổng thống hoặc thủ tướng bị hạ bệ vì phạm tội,
lòng tin của dân đối với chế độ càng tăng lên.
Đảng cầm quyền ở Việt Nam vừa tạo ra tiền lệ gây chấn động dư luận: lôi
cổ ủy viên Bộ Chính trị vào tù. Tiếp bước đà ấy, thời bác Trọng đã chín
muồi, yếu tố cần và đủ để tạo thêm tiền lệ là mời hoặc triệu tập nguyên
thủ tướng Ba Dũng ra tòa, để đối chất với các “đồng chí” bị cáo, với
luật sư có mặt tại tòa. Chưa nói chuyện tù tội, chỉ cần nguyên thủ tướng
hiện diện tại tòa, nếu được thực hiện, sẽ là một tiền lệ vô cùng cần
thiết với chế độ, với đảng cầm quyền.
Nếu được mời hoặc bị triệu tập ra tòa, Ba Dũng nên coi đó là nghĩa vụ
công dân. Nếu cứ vênh váo với cái danh đã vùi sâu dưới bùn đen, thiên hạ
họ chửi cho ngập đầu.
Cứ đi rồi sẽ thành đường. Con đường bác Trọng cùng các chiến hữu đang đi
đầy chông gai, tràn ngập thuốc độc và đủ thứ cám dỗ. Còn lâu mới đến
đích nhưng chặng đường vừa qua đã tạo được tiền lệ có tính mở đường cho
đời sau.
|