Tại sao xã hội Việt Nam càng ngày càng trở nên sa đoạ, tha hoá?
Hạo Nhiên
(VNTB) – Xã hội Việt Nam có phần phát triển về kinh tế,
nhưng đạo đức đang suy bại. Người thứ hai, trong
ba người con gái đổ xăng đốt nhà mẹ ruột khiến cả 4 mẹ con
đều phỏng nặng, đã chết. Người đánh chết con bé gái của
người tình đã bị án tử hình. Những thủ đoạn ác độc đã và
đang dẫn đến những cái chết vô cùng đau đớn xảy ra trong xã
hội XHCN Việt Nam càng ngày càng nhiều, càng ghê rợn hơn.
Tình, tiền, thù hận là những nguyên nhân gây ra tội ác,
nhưng nguyên nhân sâu xa hơn, dẫn đến thù hận, tham lam từ
đâu?
Việt Nam luôn tự hào về sự ổn định, an ninh chính trị do sự
kiềm chế nghiệt ngã dân chủ, tự do, nhân quyền, nhưng rõ
ràng xã hội đang vô cùng lộn xộn, tội phạm nghiêm trọng đang
ngày càng có xu hướng gia tăng.
Tội ác cá nhân gây ra bởi vô số lý do như tham lam, ích kỷ,
lười biếng, thích hưởng thụ, tiêu xài, không tự kiểm soát
được, hay do hormone,..nhưng nhiều hơn và tệ hại hơn là do
không được giáo dục, vô đạo đức, háo thắng, kiêu căng, tự
cao tự đại coi mình trên hết, kiểu ĐCSVN vô địch muôn năm.
Từ sau 1954 tại miền Bắc và nhiều năm sau 1975 ở miền Nam, tất
cả tội ác xảy ra đều bị báo chí, chính quyền quy một cách
dễ dàng và chắc nịch nguyên nhân bởi tàn dư của chế độ cũ.
Nay thì ngay cả những người lãnh đạo đảng, lãnh đạo quốc gia
không thể ngụy biện, phải thú nhận tội ác quá nhiều đến nỗi
‘phải gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh đối với xã hội về sự
suy đồi đạo đức, lối sống ích kỷ, tham lam của người đời’,
nhưng nguyên nhân chính dẫn đến suy đồi đạo đức, ích kỷ, tham
lam cuả rất nhiều người thì không ai dám nói ra bởi người
nắm trong tay, thao túng, chỉ huy, điều hành, dẫn dắt xã hội
này chính là ĐCSVN theo chủ nghĩa duy vật cộng sản và chủ
trương đấu tranh bạo lực để giành thắng lợi.
Chủ nghĩa duy vật cộng sản cho rằng trong mối quan hệ giữa con
người với thế giới vật chất, con người là kết quả quá
trình phát triển lâu dài của thế giới vật chất, là sản phẩm
của thế giới vật chất. Xã hội Việt Nam mới thoát nghèo, con
người từng bị sống trong cơ cực bùng phát lòng tham, cộng
vào sự bị giáo dục “đấu tranh bạo lực” giành sống, sống hơn
người, khiến con người không từ bỏ bất cứ hành động nào để
đạt mục tiêu sống-trên-người dù phải tạo ra tội ác. Không
vơ đũa cả nắm, nhưng kinh nghiệm của nhiều người thấy, với
những người Việt sống ở nước ngoài, nhìn cách sống của họ,
dễ tìm ra được người thuộc vùng miền nào ở Việt Nam, dễ tìm
ra được người nào từng sống lâu hơn dưới chế độ cộng sản.
Người cộng sản ra rả dạy đạo đức, nhưng là thứ đạo đức
định hướng phục vụ đảng là chủ yếu. Con giết cha mẹ từng
không được học hiếu với cha mẹ mà học trung với đảng, hiếu
với dân. Từ xưa có câu thượng bất chính, hạ tắc loạn; các
lãnh đạo cộng sản không thừa nhận vì họ bất chính nên xã
hội loạn. Luôn luôn đảng là người lãnh đạo giỏi duy nhất,
các lãnh tụ là gương mẫu không thể thay thế. Người lãnh
đạo cộng sản vô thần chỉ có đạo đức theo kiểu cộng sản,
chính sách giáo dục của họ theo cộng sản vô thần, chính sách
cai trị của họ là chính sách cộng sản, dẫn đến chính trị sai
lầm, không coi trọng mạng sống con người, nhân quyền. Đầu mối
băng hoại trong đảng, dẫn đến xã hội sa đoạ, là lòng tham của
đảng viên, càng chức cao quyền trọng càng tham lam. Tham nhũng
đánh mãi không xong, mà những mánh khoé tham nhũng còn tinh vi,
sâu rộng hơn, vì thực tình đảng không đánh tham nhũng. Họ
đánh người này, người kia là đánh những kẻ của phe đối thủ,
không phải vì quyền lợi quốc gia.
Lãnh tụ Việt Nam đã nhiều lần kêu gọi phải diệt tham nhũng để
bảo vệ đảng. Đúng vậy. Họ cần bảo vệ đảng. Đánh tham nhũng
để bảo vệ đảng. Đảng còn là còn tất cả. Tất cả phục vụ sự
tồn tại của đảng, kể cả dân tộc Việt Nam cũng chỉ là công
cụ để phục vụ đảng. Không nghe lãnh đạo cộng sản nào nói
đánh tham nhũng để bảo vệ quyền lợi người dân, đánh tham
nhũng vì sự sống của quốc gia dân tộc, chỉ nghe đánh tham
nhũng vì sự tồn tại của đảng. Đảng phải được duy trì đủ
sức mạnh sử dụng dân như công cụ của đảng. Đánh tham nhũng
chỉ với mục đích bảo vệ đảng thì xã hội không tốt lên
được.
Bạo lực cách mạng dùng bạo lực trấn áp và tiêu diệt giai
cấp đối kháng. Bạo lực cách mạng cũng là bạo lực phát xuất
từ lòng tham. Tham tình, tham tiền không được các điều giới
răn tôn giáo ngăn chặn và yêu cầu tín đồ tu sửa mà lại bị
tư tưởng bạo lực cách mạng vô thần thổi bùng lên nên ham
muốn dễ dẫn đến tội ác.
Các chuẩn mực đạo đức xã hội, văn hóa truyền thống lâu đời
của người Việt Nam bị chủ nghĩa cộng sản tôn trọng vật
chất, vô thần đã ngự trị trên mảnh đất thấm đẫm tư tưởng
nhiễu điều phủ lấy giá gương dần lấn áp. Người ta không
còn biết sợ Trời, Phật. Người trong gia đình, máu mủ ruột rà
dễ dàng giết nhau vì vài thước đất. Cháu giết bà vì muốn
chiếc nhẫn bà đeo. Xã hội Việt Nam có phần phát triển về kinh
tế, nhưng đạo đức đang suy bại. Người ta, nhất là giới trẻ,
phần lớn sống không lý tưởng, một số vào đảng chỉ vì lợi
ích cá nhân,gia đình cho nên số này có chức có quyền càng
làm xã hội tồi tệ hơn. Đạo đức, thói quen, hành vi của
người trong xã hội Việt Nam thay đổi tưởng chừng văn minh,
tiến bộ, nhưng dễ nhận ra kiểu ‘văn minh’ hời hợt, vị kỷ,
giả dối, thực dụng, cơ hội, hèn hạ để có thể thoả mãn lòng
tham của họ.
Thomas Hobbes và Jean-Jacques Rousseau từng tranh luận căn nguyên
tính tốt, xấu của con người.
Hobbes cho rằng con người bẩm sinh là dơ bẩn và bạo tàn, cần
phải có chính sách, pháp luật nhà nước và xã hội tốt, luật
lệ để chế ngự bản năng của họ, và hướng dẫn phát triển.
Ngược lại Rousseau không đồng ý với nhận định đó, ông cho
rằng nhân chi sơ tính bản thiện, con người chỉ trở nên tha
hoá, tham lam, bẩn thỉu do xã hội họ sống tạo nên.
Xấu hơn hay tốt hơn đều do xã hội. Một xã hội bất công,
không tình thương, thờ phượng vật chất, và lấy bạo lực để
có được thắng lợi không thể tạo ra những công dân tốt,
những con người lương thiện.
Đó là một phần câu trả lời tại sao xã hội Việt Nam càng ngày
càng trở nên đồi bại, tha hoá. |